Tóc nâu

THU KHÔNG MỘT TIẾNG DỖ DÀNH...





Em về thăm phố mùa thu
Lối đi xưa cũ ngập mù dáng sương
Về thăm thành phố thân thương
Vắng anh, phố rộng tưởng chừng phố hoang
 
Cánh chim xa ngút non ngàn
Chiều rơi phố núi, mây bàng bạc xa
Đâu rồi hình bóng hôm qua
Còn đây vết xước cỏ hoa muộn phiền
 
Thu rơi với nỗi niềm riêng
Lá rơi với gió về miền xa xăm
Em về sau những tháng năm
Dắt thu tìm vết thăng trầm đã xưa
 
Chợt nghe tiếng khóc của mưa
Giòn tan tiếng vỡ lá mùa vừa rơi
Thở dài tiếng gió chơi vơi
Em nhìn phố vắng nhẹ lời gọi anh.



Thu không một tiếng dỗ dành…
 

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 23 tháng 10 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "THU KHÔNG MỘT TIẾNG DỖ DÀNH..."